Trước khi bàn kĩ hơn, có vài điều cần minh định để tránh gây nhầm lẫn:
Một: Luật sư giỏi và luật sư thành công
là hai khái niệm không nhất thiết trùng nhau. Có những người rất giỏi chuyên môn
nhưng không đạt được thành tựu lớn về nghề nghiệp và ngược lại.
Hai: Tôi không lấy tiền làm thước đo cho sự thành công. Mặc dù không thể phủ nhận là những luật sư thành công là những luật sư có nhiều tiền.
Tóm lại, chữ “giỏi” được sử dụng
trong bài này được hiểu là sự thuần thục về mặt chuyên môn & kỹ năng của người
luật sư trong việc giải quyết các vấn đề pháp lý mà không bao hàm các kỹ năng
phát triển kinh doanh, kỹ năng quản trị và các kỹ năng tương tự.
BA KỸ NĂNG QUAN TRỌNG
Như có lần đã trình bày, có ba (03) kỹ
năng mà tôi nhận thấy các luật sư giỏi nhất trên thị trường hiện nay đều có:
(i) Xác định vấn đề pháp lý, (ii) Kỹ
năng phân tích pháp lý,
(iii) Kỹ năng viết. Suy cho cùng, nghề luật sư cho dù
là tư vấn hay tranh tụng đều phải xác định những vấn đề mà khách hàng đang quan
tâm, áp dụng qui định của pháp luật để phân tích vấn đề ấy, tìm ra giải pháp pháp
lý, viết các phân tích ấy ra thành văn bản. Sau đó, luật sư sẽ phát hành dưới dạng
tư vấn pháp lý hoặc dùng nó để nộp cho Toà án/Trọng tài hoặc trình bày trong
phiên toà.
Ba kỹ năng trên về cơ bản là có mối
liên hệ mật thiết với nhau. Một người luật sư viết tốt, về mặt logic, họ phải là
người phân tích tốt. Tại sao có thể khẳng định như thế? Bởi người ấy sẽ viết gì,
nếu không phải là xác định vấn đề pháp lý và các phân tích của họ? Tương tự, xác
định vấn đề pháp lý ở mức đủ tốt đòi hỏi kỹ năng phân tích pháp lý phải tốt. Bởi
nhìn vào một vụ việc, một bản án hoặc luận cứ, để xác định đâu là vấn đề pháp lý
có ý nghĩa quan trọng trong vụ tư vấn hoặc vụ án, người luật sư phải đánh giá các
phân tích của toà, của luật sư đối phương hoặc đã có các nhìn nhận về mối liên
kết giữa các sự kiện và qui định pháp luật. Hoá ra, những điều này chính là các
hoạt động phân tích pháp lý.
Nói như vậy để thấy, bạn muốn thành
thục các kỹ năng này, bạn có thể bắt đầu từ kỹ năng nào cũng được. Cá nhân tôi,
vì đặc thù cá nhân và sở thích, tôi bắt đầu bằng kỹ năng viết. Tôi đã có hơn 10
năm để viết cho Vietnamnet, Saigon Times, Diễn đàn doanh nghiệp, viết sách, viết
tạp chí…Một thập kỷ viết miệt mài đó đã giúp ích rất nhiều cho tôi khi hành nghề
với tư cách của practitioner.
SỰ TRÌ HOÃN
Nguyên lý Pareto thật vô tình. Theo đó
khoảng 20% luật sư giành hết 80% thu nhập của thị trường và 80% luật sư chia
nhau 20% còn lại. Tuy vậy, cá nhân tôi cho đó là công bằng. Thị trường dịch vụ
pháp lý của Việt Nam đang thay đổi ghê gớm. Tôi nhớ hoài 10 năm trước một luật
sư đã từng tuyên bố “anh tranh tụng nhưng không cần đọc Luật Doanh nghiệp”. 10
năm qua thị trường đã có những bước dài theo hướng minh bạch và chuyên nghiệp.
Trong ngắn hạn, một số ít luật sư có thể kiếm được tiền bằng nhiều kỹ xảo và
quan hệ thân hữu, nhưng trong dài hạn, những luật sư kiểu này sẽ không còn nhiều.
Vấn đề là gần như ai cũng muốn nằm
trong nhóm 20%, nhưng ngoài việc muốn ra thì lại…không làm gì. Con đường trở thành
một sinh viên giỏi (khi còn học Luật) hoặc luật sư giỏi (khi đã tốt nghiệp) thật
ra có gì cao siêu đâu. Đọc thật nhiều vào, viết thật nhiều vào, phân tích thật
nhiều…
Để tôi kể cho các bạn trẻ nghe một bí
mật. Bạn có biết là vẫn có không ít luật sư hành nghề lâu năm nhưng tư duy pháp
lý lại vẫn rất tệ. Có gì mâu thuẫn với qui tắc rèn luyện mà tôi đề cập ở trên
không? Xin thưa KHÔNG. Kỹ năng của một người không đếm bằng số năm học sống bằng
nghề đó mà nó đếm bằng số giờ mà người luật sư hành nghề. Họ đã viết bao nhiêu
thư tư vấn, đã nhức đầu cho bao nhiêu vụ án, đã viết bao nhiều bài tranh luận,
bao nhiêu cuốn sách?
Thứ tệ hại nhất với tư duy chính là
THÓI QUEN. Theo đó, người ta làm những việc quen thuộc, lặp đi lặp lại. Chính điều
đó làm cho tư duy của ta trở nên thui chột và kém nhạy bén. Một người giảng viên
sử dụng một bài giảng trong 10 năm, một luật sư làm một loại việc làng nhàng và
quen thuộc trong 10 năm, thì số năm ấy nào có ý nghĩa gì, ngoài sự lặp đi lặp lại
hầu như vô thức và nhàm chán. Văn ôn, võ luyện mà.
Kết lại, bạn có hai lựa chọn cho mình:
Một: hãy sống cuộc đời thật vui vẻ,
nhẹ nhàng và thôi than thở tại sao thu nhập của tôi không tốt, tại sao công việc
của tôi lận đận.
Hai: quyết tâm cao độ gia nhập nhóm
20% tinh hoa, dành ra một cái giá phải trả và lao động miệt mài, đầy kỉ luật
trong 10 năm.
Có một điều thú vị về cái giá của thành
công: Bạn luôn phải trả giá một cách đầy đủ trước khi chạm tay đến. Thành công
nó không như nhà hàng, nơi mà bạn trả sau khi tận hưởng bữa ăn. Mà thật ra nó
giống như quán café, nơi bạn chọn bất kì thứ gì bạn muốn, nhưng phải trả tiền
trước khi bạn ăn –
Brian Tracy.
Em xin trân thành cảm ơn thầy vì đã xây dựng nên một không gian bổ ích như vậy, ngắn gọn, xúc tích và... rất đời thầy ạ !
Trả lờiXóa